Phòng hội đồng nằm sâu trong dãy nhà dành cho giáo viên, chẳng khó để tìm nhưng nếu nhìn không kĩ sẽ có thể bỏ qua nó do cánh cửa gỗ nằm khuất phía bên kia hành lang.
Cửa mở sẵn nhưng tôi vẫn ngó đầu vào trước. Không có ai ở trong. Tôi cầm vợt tennis bằng cả hai tay và để đằng sau, chầm chậm bước vào.
– Danh sách thi đấu, danh sách thi đấu… – tôi lặp lại một cách ngớ ngẩn, mắt dõi theo những bản thông báo dán đầy trên cái bảng gỗ to bằng cả một bức tường.
– Có mùi Salonpas.
Giật nảy mình, tôi lùi ra sau một bước. Tay huých ra sau, xém chút nữa làm đổ chồng giấy trên bàn.
Kẻ vừa lên tiếng chớp mắt nhìn tôi lia lịa với vẻ ngạc nhiên xen chút phật ý. Cậu ta ngồi khuất sau sọt nhựa đựng báo tường và bảng hiệu, hèn chi tôi không thấy.
– Ừm… Xin lỗi. Tôi tưởng không có ai trong phòng.
Một cái nhún vai, cậu ta tiếp tục với cuốn sách trên tay.
– Salonpas? – Cậu ta nói mà không ngẩng lên.
– Tôi có xài – tôi trả lời và thấy lông mày trái của kẻ đố diện nhướn lên – cậu biết đấy, tôi ở trong tổ tennis.
– Thì sao?
– Thì phải vận động nhiều.
– Rồi sao?
Cái kiểu hỏi chuyện cộc lốc và không thèm nhìn thẳng người đối diện khiến tôi phát bực mình. Tôi cá là mình có trừng mắt hay làm mặt xấu, chắc hắn ta cũng chẳng nhận ra.
– Chẳng sao cả.
Tôi đáp gọn và rời phòng. Thế là rốt cuộc vẫn chưa biết danh sách thi đấu.
***
Mấy ngày sau tôi có giải đấu cặp nam nữ vòng chung kết với một trường trong thành phố. Tôi nghĩ mình cầm chắc phần thắng vì đối thử chẳng mấy nặng ký, còn Phương – kẻ bắt cặp với tôi – lại là một đồng đội khá ăn ý. Cậu ta có đủ sức dẻo dai của một tên con trai và sự uyển chuyển của một cô gái.
Vậy mà một chuyện rất không hay đã xảy ra, bóng văng trúng mắt cá chân phải của tôi. Khoảnh khắc cơn đau nhói ùa tới, mắt tôi hoa lại, tôi loạng quạng ngã xuống, đôi mắt không điểm nhìn lia trúng một tên con trai đang ngồi trên khán đài. Tôi chú ý là vì trong khi tất cả khán giả đang đổ dồn đến pha gay cấn trên sân thì cậu ta vẫn nhàn nhã lật giở trang sách.
“- Salonpas?”
Đôi nhớ lại câu hỏi cố hữu bữa nọ, cảm thấy có gì đó kì quái.